Việt Cường & Một ngày “dài hơn thế kỷ”

26/12/2008 20:39 GMT+7 | Các ĐTQG

(TT&VH Cuối tuần) - Không được đấu trận chung kết lượt đi "để đời" ở sân Rajamangal (vì thẻ phạt), Đoàn Việt Cường đã sống với những giây phút "dài hơn cả thế kỷ".

Phải trải qua tâm trạng bồn chồn khó yên của một cầu thủ phải làm khán giả, trong lúc đồng đội chiến đấu trên sân sẽ là cực hình với nhiều người. Từ đầu giải, Việt Cương luôn là sự lựa chọn số 1 của ông Calisto ở vị trí hậu vệ phải. Trong dàn tứ vệ được ông "Tô" đánh giá cao trong suốt cả chặng đường, Việt Cường ít tuổi nhất và cũng có chiều cao khiêm tốn nhất. Nhưng khi đứng chung với các đàn anh, Việt Cường vẫn tìm được đất riêng cho mình, chơi năng nổ và lăn xả để được HLV Calisto tín nhiệm ở cánh phải.

Ở Đồng Tháp các mùa gần đây, Việt Cường đã là thủ lĩnh của dàn cầu thủ trẻ của đội bóng miền sông nước Đồng Tháp Mười. Cường không nổi danh bằng Thanh Bình, hay có thâm niên ở các đội tuyển như một vài đồng đội bằng vai phải lứa khác, nhưng cách chơi và vai trò của đội trưởng ở CLB thì Cường luôn được các HLV ở Đồng Tháp tin tưởng. Cách chơi ấy, tinh thần ấy vẫn theo anh lên tuyển và anh đã trụ vững từ đội tuyển Olympic VN năm 2007 cho đến đội hình ưng ý ở thời điểm này của ông Calisto.
 
Việt Cường (trái) từng khóa chân Agus Casmir (Singapore) thành công

Ở ĐTVN hiện nay, Việt Cường và cả cầu thủ dự bị cho anh là Quang Cường đều thuộc diện những người đến sau khi họ được gọi tập trung bổ sung từ đầu tháng 10 (sau Cup TPHCM). Lên tuyển muộn, nhưng Cường đã nhanh chóng có được chỗ đứng trong vai trò hậu vệ phải, khi ông Calisto nhất quyết muốn Quang Thanh chuyển sang chơi cánh trái.

Vì chiếc thẻ vàng thứ 2 ở trận bán kết lượt về gặp Singapore, Việt Cường đã bị treo giò trận chung kết lượt đi. Ngồi ở Rajamangala, Cường đã hồi hộp dõi theo từng bước chân của đồng đội, trong đó có vị trí anh từng chơi nay được giao phó cho Quang Cường. Sân Rajamangala không phải là Sarakul ghập ghềnh sóng lượn, nhưng Cường cũng chỉ dám mong đồng đội chơi tốt để tìm kiếm cơ hội ở trận chung kết. Nhưng chứng kiến cảnh đội tuyển VN lần lượt "giã" cho đội Thái 2 bàn, Cường sướng như "phát điên". Không được chơi trận chung kết lượt đi, nhưng Cường vẫn thấy sướng. Cả đội đã làm quá tốt nhiệm vụ ở sân khách và giờ đây về sân nhà nếu tiếp tục được HLV Calisto tín nhiệm Cường đã đặt cho mình phải chơi như thế nào để bù cho những giây phút bất đắc dĩ phải ngồi ngoài vì thẻ phạt.

Mới 23 tuổi, tương lai của Việt Cường đang còn cả một chặng đường dài. Ở tuyển, Cường không phải là "sao", nhưng anh xác định cho mình một chỗ đứng bằng cách tập luyện và thi đấu để chứng tỏ mình xứng đáng với niềm tin của HLV. Tầm vóc không phải lý tưởng với một hậu vệ, nhưng sức và ý chí chiến đấu vì màu cờ của tuyển thủ, như ông Calisto mong muốn, thì Cường có thừa.

Ở SEA Games 24, Việt Cường là một trong số ít các cầu thủ trẻ VN chơi ổn định, nhưng đến trận tranh giải Ba gặp U23 Singapore, Cường đã vắng mặt vì lý do sức khỏe. Lần này ở AFF Cup, Việt Cường lại vắng mặt ở "thời điểm lịch sử" trong trận chung kết lượt đi và anh không muốn bỏ qua cơ hội để được chơi một trận chung kết quan trọng trong đời cầu thủ. Một khi Cường trở lại, bộ tứ ở hàng thủ ĐTVN được gia cố và ông Calisto sẽ đỡ đi sự thấp thỏm khi phàn "nâng lên, đặt xuống" các phương án dự phòng. Không được tận hưởng niềm vui của đời tuyển thủ ở trận thắng "lịch sử" trước Thái Lan, Việt Cường vẫn đang có cơ hội lặp lại điều đó cùng đồng đội trong trận chung kết lượt về ngày 28/12 tới.

Trí Anh

Cùng chuyên mục
Xem theo ngày
Đọc thêm