03/07/2010 06:13 GMT+7 | Văn hoá
Nhìn ra xứ khác Hội chợ Băng Đĩa Sydney - Đi mỏi gối cũng chưa hết
Parramatta Music Record Fair được tổ chức ở Parramatta (cách Sydney 20 km) mỗi năm 4 lần, mỗi lần gói gọn trong 2 ngày Chủ Nhật, “Two Happy Sundays”, những ngày hạnh phúc của Âm Nhạc. Ngày Chủ nhật đầu tiên của hội chợ, chỉ chuyên dành cho đồ sưu tập. Cái này thì muôn hình vạn trạng. Nếu có dịp thì bạn đừng nên bỏ lỡ, vì biết đâu bạn tìm ra được trong đám lộn xộn đó một bức tranh James Dean xấu xí mà chính người bán cũng không nhận ra rằng trên đó có bút tích của James. Đó là cả một gia tài. Ngày thứ hai là dành cho chen chúc. Làm một bài tính đơn giản, nếu bạn lật đĩa chỉ để xem tựa mà không lấy ra coi kỹ thì bạn sẽ tốn 2 giây cho một đĩa. 1 phút được 30 đĩa, 1 giờ 1.800 cái. Hội chợ mở cửa 8 tiếng, từ 8h sáng đến 4h chiều. Vậy tổng cộng bạn xem được 14.400 đĩa, tất cả chỉ mới bằng 1/4 số lượng đĩa ở đây. Hội chợ quy tụ khoảng 30 nhà cung cấp khắp vùng New South Wales. Mỗi nhà đem đến hội chợ khoảng trên dưới 2.000 album khác nhau – cả CD lẫn Vinyl (đĩa nhựa). Hội chợ chia làm 3 khu vực, khu đại sảnh có khoảng 20 gian hàng lớn nhỏ, khu sân khấu thì được một đại gia lớn bao, tay này có cả máy EFTPOS di động (dùng để tra tiền bằng thẻ ngân hàng). Ở những hội chợ như thế này luôn tạo thêm những cách nhìn mới trong giới trẻ, sự cọ xát thực tế đang lôi kéo thế hệ mới về một chút truyền thống. Càng ngày người ta càng thu nhỏ âm nhạc, từ chiếc máy quay đĩa đá đến CD player là cả một kỳ công và bây giờ kỳ công ấy chỉ nhỏ bằng vỏ bao diêm. Nhỏ bao nhiêu là vừa là đủ để con người hiểu rằng, còn gì bạo lực hơn với hàng ngàn sáng tác đổ mồ hôi sôi nước mắt được chứa trong một chiếc máy lưu giữ vài ngàn bài hát ấy? Ngọc Hải (từ Sydney) |
Đăng nhập
Họ và tên
Mật khẩu
Xác nhận mật khẩu
Mã xác nhận
Tải lại captchaĐăng ký
Xin chào, !
Bạn đã đăng nhập với email:
Đăng xuất