Trong quân đội có câu: Kỷ luật là sức mạnh, nhưng ở phim trường Việt Nam, gần như kỷ luật chỉ được hiểu ngầm, bởi tính “chiến đấu” này gần như không dành cho nghệ sĩ. Sự thiếu chuyên nghiệp từ nhiều phía du dưỡng sự bay bổng, nhạy cảm vốn có của người nghệ sĩ khiến phim trường nhiều phen khốn đốn, lao đao …
“Tôi là đại sứ nên được quyền”
Ảnh minh họa
Câu nói lạnh lùng này được phát ra từ một cô diễn viên xinh đẹp, khả ái, khiến cả đoàn phim giật mình. Chính cô là người làm sai nhưng lại thích ra oai theo kiểu chứng tỏ mình là … sao.
Số là, sau cảnh quay cuối cùng của buổi trưa, cả đoàn phim thông báo: Đoàn nghỉ ăn trưa, đúng 2 giờ sẽ quay tiếp phân đoạn 3 và 4. Ai nấy cũng nghiêm túc chấp hành, nhưng khi ánh sáng lên đèn, tổ quay đã sẵn sàng thì cô diễn viên chính vẫn bặt vô âm tín.
Đạo diễn cho người đi tìm thì mới biết, cô đang trả lời phỏng vấn đài VTV ở trước đầu ngõ. Tất nhiên, cả đoàn phải đợi. Lâu quá, có người sốt ruột chạy ra hối. Cô ấy trả lời, để quay hết cảnh này đã. Lần hối thúc thứ tư, cô ấy trở lại đoàn phim với vẻ mặt hầm hầm. Nhà sản xuất phải đích thân ra nói chuyện, cô ấy nghênh ngang: “Tôi là đại sứ từ thiện, việc trả lời Đài truyền hình thì cần gì phải thông báo chứ. Tại sao ai cũng ngăn cản sự đi lên của tôi …”. Cả đoàn phim nghe qua lắc đầu ngao ngán. Chủ nhiệm phim nhắc nhở khéo: “Ai cũng được quyền, nhưng phải có thông báo rõ ràng, việc tự ý làm việc riêng một mình, để cả đoàn phim phải chờ như vậy thì còn đâu là kỷ luật? Ai cũng như cô thì dẹp phim là cái chắc!” Đến nước này, cô ấy mới sượng sùng chống chế …
Không xin phép lại còn chửi ngang
Ảnh minh họa
Cảnh quay ở sân bay, cô gái gặp người tình, hai người mừng rỡ và dìu nhau ra xe. Đáng nhẽ, đoàn phim phải xin phép, nhưng không biết sao, chủ nhiệm lại… quên. Thế là, khi đoàn phim bày binh bố trận, nhân viên bảo vệ dứt khoát không cho quay. “Túng thế … tùng quyền”, đạo diễn cho quay… lén. Phàm ở đời cái gì lén lút cũng đều tai hại. Không vào được hiện trường, không có chỉ đạo cụ thể, nên giữa diễn viên và quay phim không ăn ý. Đạo diễn tức giận chửi ông ổng: Diễn gì mà quá tệ. Đã nơm nớp quay lén, quay 3 – 4 đúp vẫn chưa đạt ý, lại bị chửi te tua nên diễn viên cáu tiết. Hai bên cứ cãi nhau như … cái chợ.
Cuối cùng, cô diễn viên bỏ về vì quá ức. Đạo diễn nổi điên, cho chủ nhiệm tới lập biên bản, bắt diễn viên phải đền bù vì tính vô kỷ luật, làm ảnh hưởng nghiêm trọng đến đoàn phim. Cô diễn viên cũng không vừa: “Chị cứ lập biên bản đi, gom hết tất cả vào, tôi đền một lượt luôn cho đã”.
Quả thật, trong trường hợp này, nếu có kỷ luật nghiêm khắc ngay từ đầu, làm gì có sự cố đáng tiếc như vậy. Và với cách làm việc như vậy, bộ phim ấy đến nay vẫn chưa được phát sóng. Âu cũng là lẽ thường tình.
Đạo diễn … chửi thề vì diễn viên giỡn
Cảnh quay cô gái trò chuyện với người cha trong một bối cảnh nghiêm túc đàng hoàng. Trong quá trình đóng phim chung, cô diễn viên này có mối thân tình với chàng diễn viên chính. Vì vậy, chuyện hai người vui vẻ hay chọc ghẹo nhau cũng là lẽ thường tình. Khổ nỗi, chuyện đùa cợt của họ hơi quá đà. Cứ mỗi lần cô diễn viên này nhập vai, anh chàng bên ngoài cứ bày trò trêu chọc, không nói vu vơ thì cũng liếc mắt đưa tình, khiến cô gái mất tập trung. Và tất nhiên, cảnh quay bị hư tới lần thứ 8 mà vẫn chưa quay xong. Dù đạo diễn đã nhiều lần nhắc nhở, nhưng xem ra chàng diễn viên vẫn cứ thích đùa. Thế là hai bên cãi nhau một trận kinh hồn, chẳng còn ra thể thống gì của đoàn làm phim.
Sáng hôm sau, tới cảnh quay quan trọng của phim, chàng diễn viên tắt máy điện thoại, không nghe cũng không ra hiện trường. Đạo diễn phát sốt, đành báo cáo với nhà sản xuất. Khi chạy tới tận nhà chàng diễn viên thì nhận được lời cảnh báo: “Không đóng gì nữa cả, đạo diễn chửi như thế tôi không thèm!”. Kết quả, toàn bộ cảnh quay của anh này được cắt vụn, thêm vài chi tiết nhỏ để kết thúc luôn vai diễn “khó chịu” này. Người biết chuyện thầm bảo: “Phải chi mỗi người tự kỷ luật cho chính mình, thì làm gì có chuyện đáng tiếc như thế này xảy ra”.
Gom diễn viên cho chắc ăn
Có lẽ biết được tính kỷ luật ở phim trường không được xem trọng, nên một số đoàn làm phim áp dụng chế độ … gom quân. Hầu hết các bối cảnh quay ở xa thành phố 300 – 400 cây số thì kế hoạch này được áp dụng khá chặt chẽ. Nếu ở phim nước ngoài, sự xuất hiện của diễn viên được tính bằng giờ, lên lịch (ví dụ: 8-9 giờ quay cảnh Trí Nguyễn với Thái Hòa, 9 – 12 giờ quay cảnh quần chúng chạy toán loạn) thì ở phim trường của ta, lệnh của đạo diễn, cứ gom quân hết lên hiện trường, tập trung quay cho ngôi sao trước (vì còn phải thả ra cho họ chạy sô khác nữa) sau đó mới “bắn tỉa” cho các diễn viên phụ. Nên chuyện diễn viên A, B, C cứ ăn dài nằm dề ở hiện trường cả tuần lễ là chuyện bình thường. Ai đó có hỏi: “Sao không sếp giờ giấc cụ thể, lại làm ăn theo kiểu vô kỷ luật như thế này?”. Người biết chuyện trả lời ngay: “Đạo diễn chạy sô, diễn viên cũng chạy sô nên mới xảy ra những câu chuyện bi hài như thế”.
Hiếu Hiền mắng… khán giả
Hiếu Hiền (phải) và Hoài Linh
Chuyện tưởng đùa nhưng có thật, bởi anh quá uất ức trước sự giỡn cù nhầy của một số khán giả đứng xem. Cảnh quay tại bến tàu ở Nha Trang, cảnh Hiền dẫn Kim Tuyến đi tìm người cha của mình. Vì đoàn phim thu âm trực tiếp, nên mỗi lần quay rất cần sự im lặng. Khổ nỗi, Hiếu Hiền rất được bà con yêu mến. Mỗi lần quay, anh đều nhận được cái bắt tay, khi thì ôm chầm mừng rỡ. Trong số này có một khán giả hơi quá khích, cứ mỗi lần Hiếu Hiền xuất hiện, nói chuyện 5 – 7 câu là anh ta lại hét lên: “Anh Hều, anh Hều ơi, em yêu anh …!”. Mỗi lần như thế, đoàn phim phải quay lại. Hiếu Hiền năn nỉ: “Các bạn ơi, sáng giờ mình chưa được ăn gì hết, làm ơn im lặng để mình quay cảnh này nhé”. Cả hiện trường im phăng phắc, cứ ngỡ mọi chuyện ngon lành, không ngờ cứ đến gần cuối câu thoại, là tiếng nói trong đám đông lại cất lên: “Anh Hều ơi, em yêu anh …”. Quá tức giận, Hiếu Hiền chạy ngay về hướng tiếc nói đó, cự quyết liệt: “Người nào mới nói bước ra, tôi đập ngay tại chỗ liền …”. Tất cả im re, đây là lần đầu tiên người ta thấy Hiếu Hiền nổi nóng thật sự. Anh bảo: “Không phải tôi hỗn, nhưng sống phải có kỷ luật và ý thức một chút, nếu chơi kiểu này hoài ai chịu nổi”.
Theo Thế giới điện ảnh