27/08/2012 13:39 GMT+7 | Chelsea
(TT&VH) - Torres không cần người chia sẻ gánh nặng. Nếu hàng công phụ thuộc vào anh, Torres sẽ bùng nổ. Nếu đội bóng chỉ biết hy vọng vào anh, Torres sẽ tỏa sáng rực rỡ.
Từng chân sút lần lượt rời khỏi Stamford Bridge. Hoặc quá già như Anelka, Drogba. Hoặc không thể tiến bộ như Kalou. Hoặc chưa trưởng thành như Lukaku, vừa bị đẩy sang West Brom theo dạng cho mượn. Dù vừa bổ sung Victor Moses từ Wigan, hàng công Chelsea vẫn neo người. Ngoài Moses chỉ còn Fernando Torres và Daniel Sturridge nữa mà thôi.
Sturridge vốn là tiền đạo cánh, thường bám hành lang phải. Moses khéo léo, nhanh nhẹn, nhưng thuộc mẫu tiền đạo quấy rồi. Mùa trước, mùa xuất sắc nhất của mình, Moses chỉ ghi được 6 bàn từ 38 trận mà thôi. Mata và Hazard có thể đá tiền đạo cánh hoặc tiền đạo lùi. Nhưng không ai trong số đó có thể đá tiền đạo cắm như Torres. Nói cách khác, Torres là trung phong duy nhất của Chelsea mùa này trong trường hợp họ không mua thêm chân sút nào.
Torres bắt đầu tìm lại đẳng cấp của mình ở Chelsea - Ảnh Getty
Hazard đang được ca ngợi ngất trời nhờ màn trình diễn tuyệt vời trong những ngày đầu tiên trên đất Anh. Nhưng trong trường hợp Hazard không thể ra sân, Chelsea không thiếu giải pháp dự phòng hiệu quả cho vị trí ấy, như Mata và Oscar. Nhưng nếu Torres chấn thương hoặc xuống phong độ, tương lai của Chelsea sẽ rất bấp bênh.
Lần đầu tiên kể từ khi gia nhập Chelsea với giá chuyển nhượng kỷ lục 50 triệu bảng vào tháng 1/2011, Torres mới được chờ đợi, kỳ vọng và trao trách nhiệm lớn lao đến thế. Torres có sợ hãi, lo lắng? Không hề.
Giai đoạn đầu sự nghiệp, Torres đã quen với vai trò một mình gánh vác đội bóng. Mùa 2003-04, mùa giải mà anh ghi nhiều bàn nhất thời ở TBN (21) và các tiền đạo khác như Veljko Paunovic hay Demis Nikolaidis đóng vai trò rất hạn chế, Atletico đã bị xem là đội bóng một người. Cả đội Atletico chỉ biết trông chờ vào những pha xử lý đẳng cấp, những màn solo ngoạn mục và những bàn thắng của anh. Torres chơi hay đến mức anh được trao luôn băng đội trưởng dù chỉ mới 19 tuổi. Cho đến khi ra đi vào mùa Hè 2007, Torres vẫn chơi hay ở vai trò niềm hy vọng lớn nhất của đội bóng.
Vừa đặt chân đến Anfield, Torres lập tức khiến Liverpool phải phụ thuộc vào anh. Ngay mùa đầu tiên, Torres đã ghi 33 bàn trên mọi đấu trường. Mùa 2008-09, khi Liverpool cạnh tranh chức vô địch Premier League với M.U, hàng công của nửa đỏ Merseyside gần như chỉ mình Torres "biết đá bóng" và ghi bàn. N'Gog non trẻ và vô hại. Voronin chẳng làm nên trò trống gì. Vào giữa mùa, Robbie Keane được đưa về nhưng nhanh chóng bị bỏ rơi trên băng ghế dự. Thời điểm ấy, Liverpool bị cho là quá ảo tưởng khi dám mơ về chức vô địch với 1 tiền đạo. Nhưng họ suýt biến điều không thể thành hiện thực, bám đuổi M.U đến những vòng cuối cùng.
Torres đã chơi tuyệt hay ở mùa ấy, dù không ghi bàn nhiều như mùa đầu tiên. Trận đấu càng lớn, anh chơi càng hay, như chiến thắng 4-1 lịch sử ở Old Trafford. Khi đội bóng lâm nguy, anh lập tức lên tiếng, đóng vai trò người hùng, như cú ngược dòng trước Portsmouth. Hàng công của Liverpool chỉ có mình anh, nhưng riêng anh đủ làm nên chuyện. Vai trò của Torres lớn đến mức trong một trận gặp M.U, Benitez phải cầu cứu anh dù chấn thương và thể lực chỉ mới hồi phục ở mức "80%". Một Torres chưa lành lặn ấy vẫn đủ giúp Liverpool đánh bại M.U, hành hạ cặp trung vệ đẳng cấp Ferdinand - Vidic.
Tương tự ở ĐT Tây Ban Nha. Tại EURO 2008, khi David Villa dính chấn thương giữa chừng, Torres đã thi đấu bùng nổ, ghi bàn quyết định trong trận chung kết với Đức, mang về danh hiệu mà người TBN đã chờ đợi suốt 44 năm. Từ sau EURO 2008, anh không còn chơi hay khi Villa trở lại. Có người chia sẻ gánh nặng, có người thay thế, Torres lại không phát huy được khả năng của mình. Đến EURO 2012, Torres lại thi đấu ấn tượng nhờ sự vắng mặt của Villa.
Suốt 1 năm rưỡi ở Chelsea, Torres không thể hiện được sự tương xứng với số tiền 50 triệu bảng. Trong 1 năm rưỡi ấy, hàng công của Chelsea vẫn còn có Anelka, Drogba và Kalou. Có người cạnh tranh xứng tầm, có người thay thế hoặc sánh vai, Torres thi đấu mờ nhạt.
Giờ họ đã ra đi. Torres có thể yên tâm thi đấu ở vai trò niềm hy vọng duy nhất, lớn nhất của đội bóng. Và anh bắt đầu tỏa sáng trở lại. Hãy nhìn cú sút ghi bàn vào lưới Newcastle đêm thứ Bảy vừa qua. Rất đẳng cấp và đặc biệt đầy tự tin.
Hàng công của Chelsea chỉ có mình Torres thực sự đẳng cấp cao. Nhưng hãy tin rằng, như thế vẫn quá đủ.
ĐỨC LỘC
Đăng nhập
Họ và tên
Mật khẩu
Xác nhận mật khẩu
Mã xác nhận
Tải lại captchaĐăng ký
Xin chào, !
Bạn đã đăng nhập với email:
Đăng xuất