10/03/2010 12:13 GMT+7 | Champions League
Đâu rồi, người lính già Pippo? Có một câu chuyện đùa về Inzaghi như thế này: Trước trận gặp M.U, anh phát biểu với báo chí, “Nếu ghi bàn thắng trên sân Old Trafford, tôi sẽ không ăn mừng để thể hiện sự tôn trọng với đội bóng cũ...Milan”. Trên thực tế, đấy chỉ là chuyện đùa cợt, nhưng quả thật, Milan với Inzaghi bây giờ không khác gì một đội bóng cũ. 3 mùa bóng qua, mùa xuân nào anh cũng giúp Milan hồi sinh bằng các bàn thắng. Mùa xuân này, chính anh còn giúp nổi chính mình hồi sinh, bởi trong danh sách các tiền đạo đá chính của Leo, không có anh. Borriello luôn là trung phong số 1, và khi Pato không khỏe thì Huntelaar đá chính, hoặc Huntelaar dự bị cho Borriello. Không có Pippo, giờ chỉ còn chơi mỗi trận độ chục phút. Ở tuổi 37, người mà mỗi mùa xuân qua lại cảm thấy không có tuổi giờ nay đã nhận ra mình thực sự già rồi, khi không tồn tại trên sân. Điều đó khác xa với thời gian đầu giải, với cú đúp anh ghi vào lưới Marseille, 1 bàn thắng và 1 đường chuyền thành bàn ở Napoli, 1 bàn nữa vào lưới Novara ở Cúp Italia, và cuối cùng, 2 đường chuyền giúp Huntelaar ghi 2 bàn vào lưới Catania. Hôm đó là 29/11/2009. Sau đó, không còn gì nữa. Pippo chỉ còn ngồi trên ghế dự bị. Nhưng bây giờ, Leo cần kinh nghiệm và cảm giác ghi bàn của anh trong thời điểm quyết định. Và biết đâu, Pippo, chỉ còn kém kỉ lục ghi bàn ở Cúp châu Âu của Gerd Muller đúng 1 bàn (68 so với 69), sẽ thức dậy, không chỉ với nỗi khao khát phá kỉ lục của Muller mà còn vì sự kiêu hãnh của một con sói già bị tổn thương, sẽ làm nên một điều thần kì nào đó, trong khoảng 20 phút ít ỏi có mặt trên sân? |
Đăng nhập
Họ và tên
Mật khẩu
Xác nhận mật khẩu
Mã xác nhận
Tải lại captchaĐăng ký
Xin chào, !
Bạn đã đăng nhập với email:
Đăng xuất