Grant, Ancelotti và cái bóng Mourinho

16/12/2009 12:43 GMT+7 | Bóng đá Anh

(TT&VH) - Ngày về của Avram Grant. Vị HLV người Israel nói rằng ông quá bận rộn với cuộc chiến trụ hạng của Portsmouth để tự cho phép chìm đắm trong những cảm xúc ở mái nhà xưa Stamford Bridge. Thực ra, nơi ấy không có chỗ cho cảm xúc. Nó chỉ chấp nhận chiến thắng. Ai không chiến thắng, kẻ ấy phải ra đi. Đó là lý do Grant bị sa thải. Đó là lý do niềm tin dành cho Ancelotti đã bắt đầu lung lay.

Nếu là CLB, chỉ có Real Madrid. Nếu là ĐTQG, chỉ có Brazil và Italia. Ở những đội bóng đó, ngay cả khi đang đứng ở vị trí số 1, cổ động viên cũng la ó, huýt sáo HLV như thường. Sau trận hòa Everton 3-3 cuối tuần qua, Ancelotti và các học trò đã bị người hâm mộ ở Stamford Bridge huýt sáo, một cách thể hiện sự tức giận, bất bình và thất vọng. Đó chỉ là nhóm nhỏ người nghèo nàn lòng vị tha, sự cảm thông. Thủ thành Petr Cech, người đang có phong độ tệ hại, sẵn sàng công khai chỉ trích họ. Nhưng Ancelotti thì không: "Tôi rất hiểu cảm giác của họ. Nói thật, tôi là người thất vọng đầu tiên và lớn nhất về kết quả này".

Niềm tin dành cho Ancelotti đã bắt đầu lung lay

Trận thứ 4 liên tiếp, Chelsea không biết đến chiến thắng, sau 2 trận hòa trên sân nhà trước đội bóng bé nhỏ APOEL Nicosia (2-2) và Everton, thất bại 1-2 ở Man City và trận thua trên chấm 11m trước Blackburn (hòa 3-3 sau 120 phút). Lần gần nhất Chelsea không thắng 4 trận liên tiếp đã cách đây 27 tháng, vào tháng 9/2007. Hệ quả: Jose Mourinho, người đã chấm dứt cơn khát danh hiệu kéo dài 50 năm của Chelsea bằng 2 chức VĐ liên tiếp, bị sa thải. Thay thế Mourinho chính là Avram Grant, được đôn từ cương vị Giám đốc kỹ thuật, như ở Portsmouth hiện tại.

Từ một đội bóng suy sụp mọi mặt sau sự ra đi của Mourinho, Chelsea của Grant đã lọt vào CK Cúp Carling. Họ thua Tottenham 1-2 sau khi dẫn trước. Chelsea của Grant bám đuổi sát M.U ở Premier League, đến vòng cuối chỉ còn kém hiệu số bàn thắng. Nhưng cuối cùng chỉ đứng thứ 2. Grant còn đưa Chelsea đến trận CK Champions League (chưa có HLV nào làm được) và chỉ cách đỉnh cao châu Âu đúng 1 bước chân, theo cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng. Nhưng những giọt nước mắt của Terry trên bờ vai của Grant dưới cơn mưa ở sân Luzhniki đã khép lại mùa giải trắng tay của Chelsea. Ngày nhận quyết định sa thải từ BLĐ, Grant tự hào nói rằng ông "suýt" đoạt cú ăn ba. Mourinho, lúc bấy giờ đang nghỉ ngơi, không ngần ngại chê bai người kế nhiệm: "Suýt có nghĩa là không".

Thói quen chiến thắng

Grant đi ra từ bóng tối vô danh. Scolari là nhà VĐ World Cup. Hiddink tràn ngập chiến tích ở cấp CLB lẫn ĐTQG. Và bây giờ là Carlo Ancelotti, với hành trang là 2 chiếc Cúp Champions League và 1 scudetto khi tìm đến Chelsea. Bất cứ ai cũng bị đè nặng bởi cái bóng Mourinho. Grant toàn thua các trận CK nhưng Mourinho luôn chiến thắng. Scolari yếu bóng vía ở trận cầu lớn trong khi Mourinho vượt trội trong các cuộc đối đầu với Ferguson, Wenger và Benitez ở Premier League. Chelsea của Hiddink dẫn bàn, chơi hơn người nhưng thua ngược trước Barca. Điều đó hiếm khi xuất hiện dưới thời Mourinho.

Nhóm CĐV đã la ó, huýt sáo Ancelotti có lẽ luôn nhớ về Mourinho. Chelsea của Mourinho không bao giờ hòa với tỷ số 3-3 như trận gặp Everton vừa qua, bởi theo Người đặc biệt, "tỷ số của một trận hockey chỉ là trò đùa lố bịch". Cả 3 bàn thua của Chelsea đêm thứ Bảy đều đến từ cố định. Trước đây, tình huống cố định là vũ khí mà Chelsea của Mourinho trừng phạt đối phương chứ không có điều ngược lại. Nếu Chelsea của Mourinho đã tạo ra khoảng cách 5 điểm, các đối thủ đừng có mơ soán ngôi họ, kể cả M.U. Nhưng Chelsea của Ancelotti tạo ra cảm giác họ có thể mất ngôi ở bất cứ thời điểm nào.

Tóm lại, Mourinho đã biến Chelsea thành biểu tượng của chiến thắng, quá quen với những chiến thắng. Khi người hâm mộ không còn thấy chiến thắng, áp lực đè nặng lên HLV là tất yếu. Kể cả người đó là Mourinho, về sau đã trở thành nạn nhân của chính mình.
 
ĐỨC LỘC

Cùng chuyên mục
Xem theo ngày
Đọc thêm