Bùi Công Duy - Trinh Hương: Chào tình yêu

02/03/2009 15:02 GMT+7 | Âm nhạc

(TT&VH) - Salut d’amour (Chào tình yêu) - tên bản nhạc đặt bằng tiếng Pháp của nhạc sĩ người Anh Edward Elgar là phần quà thêm cho thính giả khán phòng Học viện Âm nhạc Quốc gia tối 24/12 của cặp vợ chồng nghệ sĩ Bùi Công Duy - Nguyễn Trinh Hương, sau những tràng vỗ tay kéo dài tiếc nuối. Giai điệu thiết tha được biểu hiện bằng sự thăng hoa, điệu nghệ của xúc cảm và kỹ thuật khiến tôi nao lòng. Những bản nhạc hay, dẫu nghe nhiều lần, mỗi lần tôi đều muốn khóc.

Đêm diễn chung đúng 4 năm ngày cưới

Ngoài những chương trình giao hưởng tham gia riêng với tư cách solist, cặp bạn diễn này mới trình diễn chung tác phẩm Trống cơm bên Hồ Gươm đêm giao thừa 2008 (cầu truyền hình trực tiếp VTV), tham gia trong các đêm nhạc Phú Quang…, thì Violin Recital là đêm diễn chung của Duy - Hương kéo dài gần 2 tiếng. Phòng hòa nhạc chật kín người sành nghe. Bùi Công Duy điêu luyện làm chủ sân khấu. Anh đẹp từ vẻ mặt, vóc dáng đến phong cách. Luôn là thế, trong bộ vest đen lả lướt và tình tứ, rất nghệ sĩ, rất chuyên nghiệp, một solist hàng đầu là khẳng định chính xác về anh. Cách anh say mê, dáng du dương cùng vĩ cầm cuốn hút vô cùng.
 
NSND Đặng Thái Sơn (trái) chúc mừng vợ chồng
Bùi Công Duy - Trinh Hương. Ảnh của Vi Thuỳ Linh

Phần 2, Duy không cần nhìn bản nhạc. Trong bộ váy trắng xếp ly dài chấm gót, Trinh Hương đẹp trong sáng, sang trọng. Chị có vẻ hơi run, căng thẳng, mỗi lúc cần phối hợp hay qua đoạn khó, chị lại ngước nhìn chồng. Họ nói bằng mắt và cùng nhau đi qua sonate của J.Brahms, mélodies của S.Prokofiev, Đàm Linh, N.Ganini, G.Rossini. Giờ giải lao, gặp vợ chồng nghệ sĩ trong phòng nghỉ, mồ hôi ướt đầm. Hương thổ lộ: “Lâu không diễn, gần 3 năm không có concert nên run”. Cựu DV múa Phạm Thị Chung, mẹ Hương, sát cánh bên con, động viên, chăm sóc. Nhạc sĩ Phú Quang dành bó hoa cho con rể, cùng vòng ôm chặt. Ngồi bên phải tôi, ông nói: “Duy là solist đẳng cấp, về Việt Nam hơi lo cho con không có điều kiện phát huy hết tài năng”. “Nhạc phụ đại nhân” tự hào, lo lắng, xót xa, cho cả “phò mã” lẫn “công chúa”. Hai khán giả đặc biệt - mẹ con NSND Thái Thị Liên - Đặng Thái Sơn ở lại trọn vẹn cùng đôi trẻ. Rất tình cảm, chú Sơn bảo cháu Duy chỉnh lại dây đàn, Duy cảm ơn chú quan tâm. Không phải ai cũng được một bậc thầy đến nghe và chỉ bảo tận tình như thế.

Lúc này tôi mới biết, đêm nhạc của họ tình cờ rơi đúng vào kỷ niệm 4 năm ngày cưới. Họ đã cưới nhau 24/2/2005, tại KS Melia, Hà Nội.

Muốn làm một chương trình riêng ở Nhà hát Lớn, nhưng…

Cưới xong, họ lại sang Nga tiếp tục học. Trinh Hương bắt đầu làm tiến sĩ (3 cấp), hai cấp khó nhất đã qua, chỉ cần 1 cấp nữa là nhận bằng tiến sĩ. Nhưng cuối 2006, Bùi Công Duy quyết định về VN, cống hiến cho quê nhà. Khi đó, anh đã là solist dàn nhạc Virtuose (Moskva) và anh chị đều được mời quốc tịch Nga. Song vấn đề 2 quốc tịch lúc đó rất khó khăn, anh chị không muốn bỏ quốc tịch Việt Nam, nên quyết định trở về Hà Nội. Yêu nước, dám hy sinh vì tình yêu ấy. Quyết định can đảm của họ làm tôi kính trọng. Hai vợ chồng hiện là thạc sĩ, giảng viên Học viện âm nhạc quốc gia. Duy nhiều cơ hội biểu diễn hơn so với Hương, nhưng chưa thỏa đất dụng võ cho một tài năng sung mãn. Không diễn nhiều, thời gian giảng dạy chiếm đa số, con đường nghệ sĩ solist của họ không được phát triển như ý, công chúng cũng không lý tưởng như họ xứng đáng được hưởng. Bùi Công Duy thẳng thắn: “Chúng tôi học nhạc từ bé, mấy chục năm mới đứng được trên sân khấu để trình diễn tác phẩm giao hưởng. Vậy khán giả cũng phải được giáo dục âm nhạc từ nhỏ, nâng cao hiểu biết âm nhạc cổ điển, nghe nhiều, thì mới cảm phục, chia sẻ và trân trọng được vẻ đẹp, giá trị tác phẩm, lao động của chúng tôi”.
 
Bùi Công Duy - Trinh Hương trong đêm biểu diễn

Duy cao 1m84, 86kg, trông như tài tử điện ảnh, bên vợ (hơn 6 tuổi) 1m62, 50kg, trắng trẻo, tươi sáng, không thấy sự chênh lệch tuổi tác, chỉ thấy hạnh phúc chứa chan làm mắt họ long lanh, miệng cười, chở che, quấn quýt. Vì âm nhạc, họ cùng học ở Moskva, gặp và yêu nhau. Vì tình yêu trong tình yêu, họ cùng trở về, cùng dạy một nơi, cùng đi qua những thăng trầm trọn đời với âm nhạc. Vì tình yêu, họ đã can đảm và kiên cường, những điều mà không phải ai cũng dám làm hoặc chỉ làm khi đã già, trong khi Duy - Hương trở về lúc sung sức nhất của đời nghệ sĩ.

Trò chuyện với tôi, Bùi Công Duy tâm sự: “Về nước, phải ổn định cuộc sống, công việc, nên chúng tôi để đến 2010 mới sinh con. Đêm diễn vừa qua, lẽ ra làm từ 2008, nhưng bận quá, chưa tập luyện kĩ, không thu xếp được thời gian. Với đà này, chúng tôi muốn làm chương trình ở Nhà hát lớn vào tháng 12, nhưng chưa có nhà tài trợ”.

Vâng, những nghệ sĩ chân chính và nghệ thuật đích thực, muốn làm được những tác phẩm, chương trình sang trọng, công phu, không thể thiếu nhà tài trợ. Họ phải đối diện với những khốc liệt của thị trường, những đối thoại ngoài chuyên môn, sở trường của họ. Đêm diễn ở Nhạc viện được Nhạc viện lo, còn ra được Nhà hát lớn, đâu phải chỉ tài năng, quyết tâm, nhiệt tình là đủ?

Tôi cầu chúc họ gặp được mạnh thường quân để làm được đêm diễn ước mơ lần đầu của hai vợ chồng trên quê nhà. Trước khi điều ấy thành hiện thực, tôi trân trọng cảm ơn họ một lần nữa, vì những gì họ đã, sẽ làm cho âm nhạc Việt Nam. Điều đáng quý là họ coi sự trở về là lẽ tự nhiên, lá đang xanh đã về cội, tự nguyện chịu vất vả, thiếu thốn mà không kể công, kể khổ về sự hy sinh, chọn lựa. Họ vẫn sống giản dị ở ngôi nhà 76 phố Chùa Hà. Cứ đẹp, cứ đam mê, mơ ước. Dường như không gì cản trở, làm họ lo sợ, chùn bước. Họ có thể vượt qua hết, vì họ yêu âm nhạc, và yêu nhau.
 
Vi Thùy Linh

Cùng chuyên mục
Xem theo ngày
Đọc thêm