02/03/2009 15:02 GMT+7 | Âm nhạc
(TT&VH) - Salut d’amour (Chào tình yêu) - tên bản nhạc đặt bằng tiếng Pháp của nhạc sĩ người Anh Edward Elgar là phần quà thêm cho thính giả khán phòng Học viện Âm nhạc Quốc gia tối 24/12 của cặp vợ chồng nghệ sĩ Bùi Công Duy - Nguyễn Trinh Hương, sau những tràng vỗ tay kéo dài tiếc nuối. Giai điệu thiết tha được biểu hiện bằng sự thăng hoa, điệu nghệ của xúc cảm và kỹ thuật khiến tôi nao lòng. Những bản nhạc hay, dẫu nghe nhiều lần, mỗi lần tôi đều muốn khóc.
Đêm diễn chung đúng 4 năm ngày cưới
Phần 2, Duy không cần nhìn bản nhạc. Trong bộ váy trắng xếp ly dài chấm gót, Trinh Hương đẹp trong sáng, sang trọng. Chị có vẻ hơi run, căng thẳng, mỗi lúc cần phối hợp hay qua đoạn khó, chị lại ngước nhìn chồng. Họ nói bằng mắt và cùng nhau đi qua sonate của J.Brahms, mélodies của S.Prokofiev, Đàm Linh, N.Ganini, G.Rossini. Giờ giải lao, gặp vợ chồng nghệ sĩ trong phòng nghỉ, mồ hôi ướt đầm. Hương thổ lộ: “Lâu không diễn, gần 3 năm không có concert nên run”. Cựu DV múa Phạm Thị Chung, mẹ Hương, sát cánh bên con, động viên, chăm sóc. Nhạc sĩ Phú Quang dành bó hoa cho con rể, cùng vòng ôm chặt. Ngồi bên phải tôi, ông nói: “Duy là solist đẳng cấp, về Việt Nam hơi lo cho con không có điều kiện phát huy hết tài năng”. “Nhạc phụ đại nhân” tự hào, lo lắng, xót xa, cho cả “phò mã” lẫn “công chúa”. Hai khán giả đặc biệt - mẹ con NSND Thái Thị Liên - Đặng Thái Sơn ở lại trọn vẹn cùng đôi trẻ. Rất tình cảm, chú Sơn bảo cháu Duy chỉnh lại dây đàn, Duy cảm ơn chú quan tâm. Không phải ai cũng được một bậc thầy đến nghe và chỉ bảo tận tình như thế.
Lúc này tôi mới biết, đêm nhạc của họ tình cờ rơi đúng vào kỷ niệm 4 năm ngày cưới. Họ đã cưới nhau 24/2/2005, tại KS Melia, Hà Nội.
Muốn làm một chương trình riêng ở Nhà hát Lớn, nhưng…
Duy cao 1m84, 86kg, trông như tài tử điện ảnh, bên vợ (hơn 6 tuổi) 1m62, 50kg, trắng trẻo, tươi sáng, không thấy sự chênh lệch tuổi tác, chỉ thấy hạnh phúc chứa chan làm mắt họ long lanh, miệng cười, chở che, quấn quýt. Vì âm nhạc, họ cùng học ở Moskva, gặp và yêu nhau. Vì tình yêu trong tình yêu, họ cùng trở về, cùng dạy một nơi, cùng đi qua những thăng trầm trọn đời với âm nhạc. Vì tình yêu, họ đã can đảm và kiên cường, những điều mà không phải ai cũng dám làm hoặc chỉ làm khi đã già, trong khi Duy - Hương trở về lúc sung sức nhất của đời nghệ sĩ.
Trò chuyện với tôi, Bùi Công Duy tâm sự: “Về nước, phải ổn định cuộc sống, công việc, nên chúng tôi để đến 2010 mới sinh con. Đêm diễn vừa qua, lẽ ra làm từ 2008, nhưng bận quá, chưa tập luyện kĩ, không thu xếp được thời gian. Với đà này, chúng tôi muốn làm chương trình ở Nhà hát lớn vào tháng 12, nhưng chưa có nhà tài trợ”.
Vâng, những nghệ sĩ chân chính và nghệ thuật đích thực, muốn làm được những tác phẩm, chương trình sang trọng, công phu, không thể thiếu nhà tài trợ. Họ phải đối diện với những khốc liệt của thị trường, những đối thoại ngoài chuyên môn, sở trường của họ. Đêm diễn ở Nhạc viện được Nhạc viện lo, còn ra được Nhà hát lớn, đâu phải chỉ tài năng, quyết tâm, nhiệt tình là đủ?
Đăng nhập
Họ và tên
Mật khẩu
Xác nhận mật khẩu
Mã xác nhận
Tải lại captchaĐăng ký
Xin chào, !
Bạn đã đăng nhập với email:
Đăng xuất