08/03/2023 15:57 GMT+7 | Văn hóa Giải trí 247
Cách đây 12 năm, chị Đặng Rồng - anh Đặng Mây (ở Sóc Trăng) nên duyên với nhau qua sự giới thiệu của bạn bè. Thấy chị dễ thương, có cái tên độc, lạ, anh Mây cảm mến ngay từ lần đầu gặp.
Một năm sau, chị Rồng mang bầu trong sự chúc phúc, hy vọng của gia đình. Nhưng kỳ lạ cậu con trai sinh ra có làn da trắng muốt, tóc bạch kim, lông mi, lông mày cũng đều trắng xóa. Chị Rồng hoang mang, đau khổ, bởi cả gia đình hai bên nội - ngoại không có ai như vậy. Nghe bác sĩ nói, cả hai vợ chồng chị mới lần đầu biết đến căn bệnh bạch tạng.
"Lúc bác sĩ ẵm con ra tôi giật mình. Từ từ tìm hiểu mới biết đến căn bệnh đó chứ từ hồi tới giờ đâu có biết đâu. Có bác sĩ giải thích với bà dì trên thành phố nói đã từng gặp người mắc bệnh này nên mới hiểu rõ", anh Mây nói.
Bé Long chào đời trong sự dị nghị của xóm làng. Đôi mắt cậu bé nheo lại mỗi khi thấy ánh sáng, thị lực cũng sút giảm, chỉ thấy cảnh vật lờ mờ. Gần 10 năm trời, chị Rồng không dám sinh tiếp lần nữa, sợ có gen di truyền.
10 năm sau, chị Rồng bầu tiếp cặp sinh đôi, cũng mắc căn bệnh tương tự.
"Cách đây 4 năm, gia đình và bạn bè đã khuyên cả hai nên đẻ tiếp lần nữa. Có mấy người bảo tôi, đứa đầu bị bạch tạng, chắc gì đứa thứ hai đã mắc tiếp. Thôi mình thử đi, mình ham con quá trời rồi, biết đâu có cơ hội sinh đứa con bình thường như người ta", chị Rồng nói.
Ngày biết tin bầu thai đôi, vợ chồng chị Rồng mừng rỡ lắm, từng ngày mong chờ. Cũng giống như bao sản phụ khác, chị Rồng cẩn thận làm các xét nghiệm dị tật, chú ý ăn uống, dinh dưỡng thai kỳ cẩn thận. Nhưng ngày đón hai bé gái song sinh chào đời, một lần nữa, chị lại tuyệt vọng cùng cực.
"Hồi đó làm hết các xét nghiệm, làm cả NIPT rồi nhưng vẫn không thấy có dấu hiệu nào khác thường. Hai vợ chồng hồi hộp, hy vọng. Lúc ở trên bàn mổ, nhìn thấy diện mạo của chúng mà tôi lo lắng, chẳng thể nói nên lời. Thậm chí bác sĩ cũng ngỡ ngàng.
Tôi tự trách bản thân, mình làm mẹ, đẻ đứa đầu như vậy rồi, mà đứa sau vẫn vậy, lỗii là do mình. Tôi sợ không biết tương lai sau này 2 đứa sẽ ra sao”.
Ở quê nơi chị Rồng sống, xóm làng dị nghị, buông lời cay đắng. Họ hiếu kỳ, tại sao 2 vợ chồng tóc đen, con lại tóc trắng? Liệu 2 đứa có phải con của người cha đó không? …
Song chị Rồng, anh Mây dặn lòng bỏ ngoài tai những lời đàm tiếu, động viên nhau cố gắng, miễn sao con lớn khôn, khỏe mạnh, vậy là đủ.
Cặp sinh đôi Tâm chị - Tâm em năm nay lên 4 tuổi, rất ngoan ngoãn, lễ phép. Gặp ai trong xóm trọ, cả hai đều cúi người chào hỏi. Gương mặt bầu bĩnh, đôi mắt xanh, mái tóc bạch kim khiến chị em trông như búp bê. Đi đến đâu cũng khiến người đi đường hiếu kỳ, lại hỏi thăm bắt chuyện.
Vì gánh nặng kinh tế, chị Rồng gửi cậu con trai cả về quê cho bà nội chăm sóc, còn vợ chồng chị lên Bình Dương làm công nhân. Với đồng lương ít ỏi, hai vợ chồng phải chắt chiu, tiết kiệm từng bữa mới có thể nuôi cùng lúc 3 đứa con.
Những người xung quanh không vì vẻ bề ngoài đặc biệt của cả hai mà xa lánh, ngược lại còn yêu quý nhiều hơn
“Các con giờ lớn rồi nên cũng biết đó. Nó hay về bảo tôi: Người ta khen con đẹp, khen con trắng lắm. Nó chỉ biết vậy thôi chứ cái gì xấu, có hại nó vẫn chưa hiểu.
2 đứa dễ thương, được nhiều người biết đến nên vẫn may mắn hơn anh hai. Đứa đầu vẫn chịu nhiều điều tiếng nhất, sau này khi người ta biết rồi thì không nhìn điểm tiêu cực nữa mà giờ chỉ nhìn điểm tích cực thôi. Mỗi khi đến trường cô giáo cũng rất quý, các bạn sẽ hò hét: ồ Tâm chị - Tâm em đi học kìa…”, chị Rồng nói.
Theo chị Rồng, Tâm chị - Tâm em tuy hình dáng giống nhau nhưng nếu nhìn kỹ sẽ có thể phân biệt. Tâm em mặt tròn, cái miệng chúm chím; Tâm Chị mặt trái xoan, giọng nói hơi khàn. Tính tình 2 chị em cũng trái ngược nhau, bé em thì tinh nghịch, lanh lợi, cô chị lại trầm tính và có phần biết lo lắng cho em hơn.
Người ta vẫn nói, chị em sinh đôi thường có linh cảm đặc biệt về nhau. Nói về điều này, vợ chồng chị Rồng tâm sự, hai bé Tâm chị - Tâm em cũng có nhiều điểm giống nhau khó lí giải. Ví dụ như khi nằm ngủ, mỗi chị em một hướng nhưng chỉ cần ngủ say là ngay lập tức đổi trạng thái giống y hệt nhau. Hay hoặc, nếu một bé bị bệnh, chắc chắn bé còn lại cũng sẽ lập tức gặp bệnh tương tự. Ngoài ra, khi mua quần áo, đồ chơi cũng phải giống hệt nhau nếu không cả hai sẽ lập tức tranh giành, khóc lóc ăn vạ.
“Hai bé kén ăn lắm. Ngày xưa hơi gầy gò, tôi phải đổi các loại sữa mà con cũng không phát triển. Chọn mãi giờ mới tìm được loại sữa hợp với đường ruột các bé.
Nuôi 2 đứa cũng tốn kém, mỗi tháng hết vài thùng sữa gần 4 triệu, tiền gửi con mỗi tháng 4 triệu. Rồi còn tiền gửi về cho con cả ăn học. Ở dưới quê nuôi không nổi, từ ngày lên đây, tằn tiện lắm mới đủ, không tháng nào dư được”, chị Rồng tâm sự.
Vợ chồng chị Rồng nuôi con trong căn phòng trọ 10m2 chật chội.
Cách đây mấy tháng, chị Rồng, anh Mây quyết định làm YouTube, chia sẻ về cuộc sống cặp song sinh. Sự dễ thương, đáng yêu của hai chị em nhận được vô vàn tình yêu mến của các khán giả. Chỉ trong vòng vài tháng, kênh tăng trưởng nhanh, tính trung bình đem về 50 triệu/tháng.
Hiện vợ chồng chị Rồng quyết định nghỉ công ty ở Bình Dương, chuyển hẳn về quê sống để thuận tiện chăm sóc cả 3 con. Sự ngoan ngoãn, hiếu thuận của các bé là niềm tự hào giúp cặp vợ chồng yên tâm làm việc, xây đắp tổ ấm hạnh phúc.
Nguồn ảnh: Độc lạ Bình Dương
Đăng nhập
Họ và tên
Mật khẩu
Xác nhận mật khẩu
Mã xác nhận
Tải lại captchaĐăng ký
Xin chào, !
Bạn đã đăng nhập với email:
Đăng xuất